Today is a special day.
I feel very disappointed with my plans broken. Many things just flowed out of my hand. I feel empty badly and at the same time I met friends and encouraged them.
Anyhow, I am not alone, everyone has his/her pain... like me, right now... Something I thought I have has gone. Time, share, love, do I really had had and now gone? Or I just thought I have?
I know how to control my sadness and yet till have bad times.
I lost one of my value on this life, how sad I am now, he is leaving me. That is life, right? You can not hold anything, even the one you love most.
So, then what will come next, I have to find ways to balance myself
Friday, July 25, 2008
Day by day, all the things seem not very favor to me.
Always the loneliness, no one at my side to fight for this life. I feel lonely at any moment.
Things just are out of my control, what I can do? Even time, I have not enough to do what i really wish to do for my sake.
Only want to run away, life is not too harsh for me but the loneliness.
No one can share with me, I looking for someone can be with me at my downest time like this, understanding the situation, share my concerns and love, give me some guideline to get our of the difficulties. I have to stand alone from years to years, becoming more bad temper day by day. How can I control all these such things?
You are too far for me, but at least I have known you, that is one of roses from this life offered to me. Thanks. Thanks you for existence, I love you even in what way you perform. Your image is courage me in bad days.
Always the loneliness, no one at my side to fight for this life. I feel lonely at any moment.
Things just are out of my control, what I can do? Even time, I have not enough to do what i really wish to do for my sake.
Only want to run away, life is not too harsh for me but the loneliness.
No one can share with me, I looking for someone can be with me at my downest time like this, understanding the situation, share my concerns and love, give me some guideline to get our of the difficulties. I have to stand alone from years to years, becoming more bad temper day by day. How can I control all these such things?
You are too far for me, but at least I have known you, that is one of roses from this life offered to me. Thanks. Thanks you for existence, I love you even in what way you perform. Your image is courage me in bad days.
Tuesday, July 15, 2008
I am till in bad mood and do not know how to overcome this situation.
Too much worry and worst with the loneliness.
Someone in heart can not save you from all difficulties. He is just stay there, in your heart and will talk to you once you go back with him. When you need fighting, he may give you encouragement and brave but not fulfill your loneliness.
I want to cry, but nobody give me shoulders to lean on.
I have to fight, alone in the inexorable battles.
Only want to run away then hide myself in my own comfortable zone, where I can do what i prefer to do. I have a lot of interesting things to do, but not this battles.
Who can be here with me, besides me right now?
No one, no anyone...
Sunday, July 13, 2008
Có phải là tình yêu?
Bạn có tự tin vượt qua khoảng cách thời gian không?
Bao lâu sẽ làm bạn e ngại, năm năm hay mười năm?
Thật ra khoảng cách thời gian chỉ là một trong những thử thách của tình ỵêu mà thôi.
Bao lâu sẽ làm bạn e ngại, năm năm hay mười năm?
Thật ra khoảng cách thời gian chỉ là một trong những thử thách của tình ỵêu mà thôi.
Saturday, July 12, 2008
Loneliness is always with you in the times you never expect.
Life is fighting, for all you love, and you have to fight, alone.
...
Khi em cần một bàn tay đã không có ai bên cạnh
Thế giới vẫn đông đầy sao vẫn hoài không đủ ???
Hình bóng trong tim liệu có đủ đầy như vẫn ngỡ
Gánh nặng cuộc đời như không thể chịu đựng nổi
Có thể hạnh phúc chăng chỉ chung một bầu trời ?
Có thể bình an chăng khi em đang lạc lối ?
Sông trăng rực rỡ của những ngày thơ dại
Chỉ còn nỗi đau tình đầu tan như sóng
Đêm mùa đông ngọt ngào hương yêu xa xứ
Như bàn tay che không đủ ấm cuộc đời
Nắng vẫn lên… nụ cười vẫn nở…
Ngày mai, ngày mai của em, có em
Vẫn trong đời ấy, dù thiếu mãi một bàn tay
KN Napoli, 13 tháng 5, 2008
Life is fighting, for all you love, and you have to fight, alone.
...
Khi em cần một bàn tay đã không có ai bên cạnh
Thế giới vẫn đông đầy sao vẫn hoài không đủ ???
Hình bóng trong tim liệu có đủ đầy như vẫn ngỡ
Gánh nặng cuộc đời như không thể chịu đựng nổi
Có thể hạnh phúc chăng chỉ chung một bầu trời ?
Có thể bình an chăng khi em đang lạc lối ?
Sông trăng rực rỡ của những ngày thơ dại
Chỉ còn nỗi đau tình đầu tan như sóng
Đêm mùa đông ngọt ngào hương yêu xa xứ
Như bàn tay che không đủ ấm cuộc đời
Nắng vẫn lên… nụ cười vẫn nở…
Ngày mai, ngày mai của em, có em
Vẫn trong đời ấy, dù thiếu mãi một bàn tay
KN Napoli, 13 tháng 5, 2008
Wednesday, July 9, 2008
YJ,
I am in bad feeling and just want to share with u here, on my blog.
I know all of us sometime in very bad situation and regardless how hard the time, we have to overcome by our own.
I read your notes and I know you also spent very harsh periods. I wished to share with you that feeling since I know it is always tough and yet even you have a lot of families, you have to pass it alone!
Me too, now! I have a lot of supportive relation but I till have to face with issues nearly lonely.
Now and then, I wish I can run away from this life which is so beautiful and also so tough! What we can do when you exist on this earth not only for you.
I know deeply that you experience the feeling better than anyone since you have a lot of people look at you, believe in you, waiting for you to present to them all the perfect performance and the worst is they love you deeply.
Since you can not fail, you have only one way, go ahead in the perfect way, whatever. I love you by tasting the feeling you have, too.
How a person can bear with the such pressure!
YJ, pls give me a look with sympathy and encouragement. I need that more than whatever things on this life now!
Wish that I can overcome the situation.
Always love you.
Tuesday, July 8, 2008
May 2003 - a flash of life
An old feeling.
Chưa bao gio mình mỏi mệt đến như vậy.
Cuộc đời là cõi tạm ư mà sao ta đớn đau đến thế. Cái cảm giác luôn như không thể nào chịu đựng nổi vẫn đeo bám ngày này qua ngày khác, mà ta vẫn tồn tại.
Mỗi ngày với công việc mỗi nặng nề hơn mà ta có gì để bù đắp ?
Luôn là nỗi cô đơn khủng khiếp đó, nó luôn hiện hữu dù ta có chấp nhận hay không. Luôn trốn tránh, tìm vui bằng những bong bóng đủ màu mình tự tô vẽ, để một lúc nào đó, nỗi cô đon ấy gần như đánh gục mình hoàn toàn.
Có ai trong cuộc đời này cho mình có thể chia sẻ những điều ấy ?
Cái mà ta cần là gì, tình yêu, cái mà thiêng liêng nhất cũng đã bó tay,
Cảm giác muốn trốn chạy luôn ám ảnh bởi mang nặng nỗi cô đơn ấy với một tương lai mịt mờ cùng bao bất trắc, thì có còn chi là vui thú cuộ c đời !
Trái tim chật vật đập những nhịp nặng nề mỗi sáng trưa chiều tối. Làm sao mình chịu đựng nỗi.
Cảm giác ngọn dao ấy đâm thẳng vào tim, mình thật lòng ước mong không có bất kỳ ai trên cuộc đời này trải qua cái cảm giác đó !
Môi vẫn cười, mặt vẫn rạng rỡ, mình luôn ngưỡng mộ mình quá đỗi cho khả năng che dấu niềm đau, nhưng mình sẽ chịu đựng bao lâu nữa. Mình rất muốn đầu hàng bởi chịu đựng cuộc sống ngày đối với mình gần như là quá sức.
Mình chưa từng chịu những cảm giác như vậy, mình mong rằng đó đã là tận cùng để mình còn có thể ước mong rằng thời gian này sẽ qua, rằng mình sẽ chịu đựng nổi.
Mình sẽ không thay đổi con nguời của mình, dù bản ngã ấy làm mình khốn khổ.
Chỉ có một niềm vui được dâng hiến là còn giữ mình tồn tại. Dâng hiến cho những người mình yêu thương và chỉ có thế.
Mong mình sẽ có thêm sức lực để qua nốt đoạn đường chông gai này.
Mình là một người dũng cảm và đầy nghị lực, không gì có thể đánh gục mình , trừ phi mình bỏ cuộc. Trừ phi mình bỏ cuộc !
Chưa bao gio mình mỏi mệt đến như vậy.
Cuộc đời là cõi tạm ư mà sao ta đớn đau đến thế. Cái cảm giác luôn như không thể nào chịu đựng nổi vẫn đeo bám ngày này qua ngày khác, mà ta vẫn tồn tại.
Mỗi ngày với công việc mỗi nặng nề hơn mà ta có gì để bù đắp ?
Luôn là nỗi cô đơn khủng khiếp đó, nó luôn hiện hữu dù ta có chấp nhận hay không. Luôn trốn tránh, tìm vui bằng những bong bóng đủ màu mình tự tô vẽ, để một lúc nào đó, nỗi cô đon ấy gần như đánh gục mình hoàn toàn.
Có ai trong cuộc đời này cho mình có thể chia sẻ những điều ấy ?
Cái mà ta cần là gì, tình yêu, cái mà thiêng liêng nhất cũng đã bó tay,
Cảm giác muốn trốn chạy luôn ám ảnh bởi mang nặng nỗi cô đơn ấy với một tương lai mịt mờ cùng bao bất trắc, thì có còn chi là vui thú cuộ c đời !
Trái tim chật vật đập những nhịp nặng nề mỗi sáng trưa chiều tối. Làm sao mình chịu đựng nỗi.
Cảm giác ngọn dao ấy đâm thẳng vào tim, mình thật lòng ước mong không có bất kỳ ai trên cuộc đời này trải qua cái cảm giác đó !
Môi vẫn cười, mặt vẫn rạng rỡ, mình luôn ngưỡng mộ mình quá đỗi cho khả năng che dấu niềm đau, nhưng mình sẽ chịu đựng bao lâu nữa. Mình rất muốn đầu hàng bởi chịu đựng cuộc sống ngày đối với mình gần như là quá sức.
Mình chưa từng chịu những cảm giác như vậy, mình mong rằng đó đã là tận cùng để mình còn có thể ước mong rằng thời gian này sẽ qua, rằng mình sẽ chịu đựng nổi.
Mình sẽ không thay đổi con nguời của mình, dù bản ngã ấy làm mình khốn khổ.
Chỉ có một niềm vui được dâng hiến là còn giữ mình tồn tại. Dâng hiến cho những người mình yêu thương và chỉ có thế.
Mong mình sẽ có thêm sức lực để qua nốt đoạn đường chông gai này.
Mình là một người dũng cảm và đầy nghị lực, không gì có thể đánh gục mình , trừ phi mình bỏ cuộc. Trừ phi mình bỏ cuộc !
The strange dream
I think it was from 2002. Post it here to recall an old friend in an old time.
Chuyện gì đang đến vậy? Cái cảm giác mà nó mang đến thật thú vị nhưng cũng rất đáng sợ. Con người thật khó hiểu, những giấc mơ kỳ quặc…Những giấc mơ, mình luôn biết năng lực vô cùng của nó, mình đã có những giấc mơ không sao giải thích nổi và sau đó những ảnh hưởng lớn lao mà nó để lại. Nhưng mơ như thế thì chưa bao giờ cả. Một giấc mơ kỳ lạ dẫn dắt bao nhiêu suy nghĩ trong một thời gian dài.
Tại sao lại có thể xãy ra điều ấy, người ta có thể tưởng tượng tất cả mọi thứ mà người ta yêu mến, mong mỏi nhưng một điều không thể có ở hiện thực lại có trong những giấc mơ giống nhau và được lặp lại thì thật kỳ quặc. Có chắc là điều ấy chưa bao giờ có trong sự tưởng tượng không? Thật đáng nghi ngờ phải không?
Mình luôn bị dằn vặt bởi sự khao khát biết được mình đã như thế nào trong những giấc mơ đó. Và tất cả, từng chi tiết… Lẽ ra mình không nên biết về sự hiện hữu của giấc mơ ấy, bởi những cảm xúc dai dẳng nó mang đến, bởi có thể sẽ có những điều khác sẽ đến (tưởng tượng quá chăng). Mặt khác mình cũng hiểu chịu đựng giác mơ ấy một mình là không thể chịu nổi.
Cuộc đời muôn vẻ nhờ những điều ấy, và mình, may mắn (hay không may mắn?) có được những kinh nghiệm ấy. Một cảm giác không tả được nổi bật trong những tháng ngày làm việc bận rộn đến trơ lì mọi cảm giác, để gần như không còn ham muốn hay bất kỳ đòi hỏi giải trí nào ngọai trừ ngủ.
Dù sao, vẫn cám ơn về chuyện ấy. Nghe thật tức cười và hơi tội lỗi phải không? Cho những cảm xúc tinh khôi. Cho những vui buồn luôn chia sẻ. Cho sự lựa chọn khủng khiếp đó.
Chuyện gì đang đến vậy? Cái cảm giác mà nó mang đến thật thú vị nhưng cũng rất đáng sợ. Con người thật khó hiểu, những giấc mơ kỳ quặc…Những giấc mơ, mình luôn biết năng lực vô cùng của nó, mình đã có những giấc mơ không sao giải thích nổi và sau đó những ảnh hưởng lớn lao mà nó để lại. Nhưng mơ như thế thì chưa bao giờ cả. Một giấc mơ kỳ lạ dẫn dắt bao nhiêu suy nghĩ trong một thời gian dài.
Tại sao lại có thể xãy ra điều ấy, người ta có thể tưởng tượng tất cả mọi thứ mà người ta yêu mến, mong mỏi nhưng một điều không thể có ở hiện thực lại có trong những giấc mơ giống nhau và được lặp lại thì thật kỳ quặc. Có chắc là điều ấy chưa bao giờ có trong sự tưởng tượng không? Thật đáng nghi ngờ phải không?
Mình luôn bị dằn vặt bởi sự khao khát biết được mình đã như thế nào trong những giấc mơ đó. Và tất cả, từng chi tiết… Lẽ ra mình không nên biết về sự hiện hữu của giấc mơ ấy, bởi những cảm xúc dai dẳng nó mang đến, bởi có thể sẽ có những điều khác sẽ đến (tưởng tượng quá chăng). Mặt khác mình cũng hiểu chịu đựng giác mơ ấy một mình là không thể chịu nổi.
Cuộc đời muôn vẻ nhờ những điều ấy, và mình, may mắn (hay không may mắn?) có được những kinh nghiệm ấy. Một cảm giác không tả được nổi bật trong những tháng ngày làm việc bận rộn đến trơ lì mọi cảm giác, để gần như không còn ham muốn hay bất kỳ đòi hỏi giải trí nào ngọai trừ ngủ.
Dù sao, vẫn cám ơn về chuyện ấy. Nghe thật tức cười và hơi tội lỗi phải không? Cho những cảm xúc tinh khôi. Cho những vui buồn luôn chia sẻ. Cho sự lựa chọn khủng khiếp đó.
Monday, July 7, 2008
Ước mơ màu đêm
Để nhớ có những ngày, những người bạn và những nỗi dằn vặt.
Chia sẻ cùng bạn mình nỗi niềm này.
Ước mơ màu đêm
Đã có một giấc mơ
Sẫm màu như đêm đen
Những đôi mắt vì sao
Lóe ánh cười rạng rỡ
Trong giấc mơ - bàn tay
Dịu dàng, nhẹ nhàng quá
Nỗi buồn dần xoá dấu
Trả hồn về tinh khôi
…
Giữa không cùng đêm-ngày
Giữa hư không-thực tại
Vẫn hoài một ước mơ
Môt lần cho mãi mãi
Làm trái tim ngốt thở,
Quen thuộc một mùi hương,
Ngàn hoa như đã nở
Chờ đón phút vô thường
Bàn tay, những bàn tay,
Khát khao và dâng hiến
Những ngón tay mềm yếu
Che cuộc đời vây quanh
…
Xin cho em còn anh
Mãi hoài trong ký ức
Mong nhớ luôn còn đây
Dù trong tầm tay với
Bởi một ngày rồi tới
Sẽ như bèo hợp tan,
Ta sẽ không còn nhau,
Trên đường đời vạn nẻo
…
Giữa không cùng đêm-ngày
Giữa hư không-thực tại
Vẫn hoài một ước mơ
Môt lần cho mãi mãi
Dù chỉ là ước mơ
Con tim hoài xao động
Yêu dù trong mộng tưởng
Lòng sao hoài nhớ thương !?
Mình đã có những giấc mơ, tinh khôi và ngọt ngào, nhẹ như một lần chạm tay…
Mình đã có một ước mơ, mỗi khi đêm về, không còn ánh sáng, không có âm thanh, thả mình trong cảm giác được là chính mình, sống cho mình, nghĩ cho mình, là lúc mà ước mơ ấy đến, hiện hữu như có thật, đang là,…
Mình mơ một hình bóng, có thể là không thực, nhưng có hề ! Người ta luôn đuổi theo những bóng hình phù du trong suốt đời mình trong mê muội, thì tại sao mình lại ngại ngần không làm điều ấy khi đã biết đó là gì ?
Những đoá hoa phù du mang mùi hương mà mình luôn muốn được tắm đẫm trong không gian ấy, những bong bóng muôn màu bay lên những tầng cao vô uư trên kia mang theo ước mơ được thoát ra khỏi nơi đây cùng những nhọc nhằn đời thường. Thì tại sao không?
Hãy cho mình được mơ, được yêu hay được sống trong những phút giây không thuộc về thực tại, và không thuộc về một thế giới nào khác ngoài thế giới của mình với những phút giây hạnh phúc riêng tư để thoát khỏi nỗi cô đơn luôn hiện hữu.
4 Mar 02
Chia sẻ cùng bạn mình nỗi niềm này.
Ước mơ màu đêm
Đã có một giấc mơ
Sẫm màu như đêm đen
Những đôi mắt vì sao
Lóe ánh cười rạng rỡ
Trong giấc mơ - bàn tay
Dịu dàng, nhẹ nhàng quá
Nỗi buồn dần xoá dấu
Trả hồn về tinh khôi
…
Giữa không cùng đêm-ngày
Giữa hư không-thực tại
Vẫn hoài một ước mơ
Môt lần cho mãi mãi
Làm trái tim ngốt thở,
Quen thuộc một mùi hương,
Ngàn hoa như đã nở
Chờ đón phút vô thường
Bàn tay, những bàn tay,
Khát khao và dâng hiến
Những ngón tay mềm yếu
Che cuộc đời vây quanh
…
Xin cho em còn anh
Mãi hoài trong ký ức
Mong nhớ luôn còn đây
Dù trong tầm tay với
Bởi một ngày rồi tới
Sẽ như bèo hợp tan,
Ta sẽ không còn nhau,
Trên đường đời vạn nẻo
…
Giữa không cùng đêm-ngày
Giữa hư không-thực tại
Vẫn hoài một ước mơ
Môt lần cho mãi mãi
Dù chỉ là ước mơ
Con tim hoài xao động
Yêu dù trong mộng tưởng
Lòng sao hoài nhớ thương !?
Mình đã có những giấc mơ, tinh khôi và ngọt ngào, nhẹ như một lần chạm tay…
Mình đã có một ước mơ, mỗi khi đêm về, không còn ánh sáng, không có âm thanh, thả mình trong cảm giác được là chính mình, sống cho mình, nghĩ cho mình, là lúc mà ước mơ ấy đến, hiện hữu như có thật, đang là,…
Mình mơ một hình bóng, có thể là không thực, nhưng có hề ! Người ta luôn đuổi theo những bóng hình phù du trong suốt đời mình trong mê muội, thì tại sao mình lại ngại ngần không làm điều ấy khi đã biết đó là gì ?
Những đoá hoa phù du mang mùi hương mà mình luôn muốn được tắm đẫm trong không gian ấy, những bong bóng muôn màu bay lên những tầng cao vô uư trên kia mang theo ước mơ được thoát ra khỏi nơi đây cùng những nhọc nhằn đời thường. Thì tại sao không?
Hãy cho mình được mơ, được yêu hay được sống trong những phút giây không thuộc về thực tại, và không thuộc về một thế giới nào khác ngoài thế giới của mình với những phút giây hạnh phúc riêng tư để thoát khỏi nỗi cô đơn luôn hiện hữu.
4 Mar 02
Tuesday, July 1, 2008
Beautiful Life
I am just back! Today is quite special day with a lot of things happened!
Many bad things and yet having nice things. Many difficulties and yet having smiles and encouragement from loving person surrounding me. Thanks for all!
I know that I must accept the gray and dull colors from life. They make the bright and clear colors more fresh, more glory. But once the gray and dull things come to me, I am till pain and disappointed. Knowing and feeling are very different, separated and sometime you have nothing to do but waiting for the good mood coming back.
Thanks YJ, you give me the strength to continue my role of this life, more perfect (as the way you are always), more proud, more brave. I will follow you, believe in you like the way I love you. You will lead me to my success.
Thanks my family, who give me the best motivation to help me to fight with the whole world. I fear nothing with you all.
Thanks to my friends, who consider me as very special person and love me as I am, always give me good and useful advices whenever I meet difficulties.
Once again, thanks to my idol, although you do not know what really happened, but you are on my side. Your perfect is always with me and lead me.
See how gorgeous you are!
Handle bad news
Today I have received a bad news!
I wonder if it is can be considered as a bad news. A news from very old friends, from my high school period. The news just come and suddenly I have no feeling.
How such a friend can do with a friend!
But let thing happens, since we can not stop the world! The only thing to stay in my mind is how to live in the time to come. Should be like you, my idol, my love, to go on the way we choose and happy with it, no matter how people think about us.
I think you and I have a thing resembled. That is we are very special person, we own very special character. So, let be specific, let be someone who nobody can compare or can be proud at the way we are. We can be very successful or failure, never mind, we are on OUR WAY TO LOVE.
I love and present to life all roses I have, but why I just have thorns back, from a place I never expect? All those friends, how do they do that to me?
Anyhow, I have your love, have my family love and another big love from other relation including friends, staffs, colleagues, so ... what is the big deal?
Then forget it and LET'S GO!
Just enjoy a nice music from Sting. Click here
I wonder if it is can be considered as a bad news. A news from very old friends, from my high school period. The news just come and suddenly I have no feeling.
How such a friend can do with a friend!
But let thing happens, since we can not stop the world! The only thing to stay in my mind is how to live in the time to come. Should be like you, my idol, my love, to go on the way we choose and happy with it, no matter how people think about us.
I think you and I have a thing resembled. That is we are very special person, we own very special character. So, let be specific, let be someone who nobody can compare or can be proud at the way we are. We can be very successful or failure, never mind, we are on OUR WAY TO LOVE.
I love and present to life all roses I have, but why I just have thorns back, from a place I never expect? All those friends, how do they do that to me?
Anyhow, I have your love, have my family love and another big love from other relation including friends, staffs, colleagues, so ... what is the big deal?
Then forget it and LET'S GO!
Just enjoy a nice music from Sting. Click here